Thứ hai 25/11/2024 10:26

Cảm ơn hạnh duyên tốt đẹp trong đời!

Theo dõi Pháp luật & Xã hội trên
Tháng Bảy, phố Hà thành đắm mình trong hương mùa hạ. Dường như, mỗi làn gió đều thấm đẫm hương của nắng mưa, hương của đất trời, hương của muôn hoa...
Dẫu thời gian trôi, tôi vẫn mãi ghi nhớ ân tình của những người thầy trong nghiệp viết và các đồng nghiệp tại ngôi nhà chung Pháp luật và Xã hội đã khích lệ tôi ươm mầm từng trang tản văn theo năm tháng
Dẫu thời gian trôi, tôi vẫn mãi ghi nhớ ân tình của những người thầy trong nghiệp viết và các đồng nghiệp tại ngôi nhà chung Pháp luật và Xã hội đã khích lệ tôi ươm mầm từng trang tản văn theo năm tháng. Ảnh: Khánh Huy

Với mọi người, đây chỉ là một tháng của mùa hạ, nhưng với những người như tôi và đồng nghiệp, tháng Bảy luôn mang một ý nghĩa đặc biệt bởi có ngày kỷ niệm xuất bản số đầu tiên của ấn phẩm Pháp luật và Xã hội. Riêng tôi, mỗi khi tháng Bảy chạm ngõ, bao kỷ niệm với những ân tình lại chầm chậm trở về trong ký ức.

Nghề báo đến với tôi như một sự sắp đặt tuyệt vời của nhân duyên. Tôi đã đi nhiều nơi, làm một số công việc khác nhau, nhưng luôn nuôi giữ tình yêu với viết lách, văn chương. Có lẽ, những mảnh cảm xúc của tôi sẽ mãi nằm trong cuốn nhật ký viết tay hoặc trên mạng xã hội nếu tôi không gặp cố nhà văn Tuấn Vinh và được ông dìu dắt, khích lệ viết bài đăng báo.

Tôi còn nhớ, bài viết đầu tiên về đề tài văn hóa ứng xử trong giao tiếp của người Hà Nội, cố nhà văn Tuấn Vinh đã “giật tít” giúp với cái tên giản dị: “Thật may”. Sau này, khi viết nhiều đề tài khác nhau, mỗi lần “đặt tên” cho tác phẩm, tôi lại bồi hồi nhớ cái tên bài viết đầu đời.

Tản văn là một thể thức văn chương khá đặc biệt. Chúng ta không thể viết giống như sản xuất tin, bài thông thường mà đòi hỏi người viết phải có sự giao thoa cảm xúc để chạm đến trái tim bạn đọc. Đã có những thời điểm, do áp lực cuộc sống, tôi bị “chai cảm xúc” nên cảm giác rất khó khăn khi viết tản văn. Thế nhưng, chính sự khích lệ của người thân, bạn đọc, sự giúp đỡ của bạn bè, đồng nghiệp đã giúp tôi gượng dậy, tiếp tục nối mạch nguồn con chữ.

Mỗi lần đề tài chợt đến, tôi lại nhớ đến những lời khuyên của nhà văn Ma Văn Kháng: “Vy Anh, bác luôn đọc các bài viết của cháu. Cách viết của cháu tinh tế và con chữ có hồn, hãy luôn phát huy cháu nhé. Cần trau dồi hơn nữa bằng cách đọc thật nhiều để làm mới vốn từ. Một điều rất quan trọng cháu cần phải nhớ, hãy viết ngay khi cảm xúc chợt thăng hoa...”. Và... đã có những đêm, tôi tỉnh giấc, bật đèn, miệt mài viết khi gió lạnh đầu mùa đang thổi ngoài hiên.

Trên một tờ báo lớn, tản văn chỉ là một chuyên mục nhỏ xinh. Tôi thật ấm lòng khi cảm nhận sự quan tâm của Ban biên tập, Thư ký tòa soạn dành cho chuyên mục. Dù có những ngày duyệt bài với nhiều đề tài nóng, căng thẳng, vậy mà Ban biên tập vẫn “giật” lại tít hoặc sửa thêm vài chi tiết trong bài viết của tôi để câu từ trở nên trau chuốt hơn.

Tản văn đã giúp tôi tìm thấy niềm vui mỗi ngày khi được kết nối với những bạn đọc có cùng tình yêu với văn chương. Năm 2020, tôi đã có tác phẩm in chung trong tập tản văn “Miền mưa xanh” do NXB Hội nhà văn xuất bản. Năm 2021 tôi tiếp tục được góp mặt trong tập tản văn “Những đôi môi cười” do NXB Hội nhà văn xuất bản.

Đời người như chuyến xe luân lạc đã khiến tôi vài lần nghĩ đến việc rời xa Hà Nội, định cư ở nơi khác. Nhưng... Hà Nội níu giữ trái tim tôi bằng tình yêu dịu dàng mà sâu lắng. Có lẽ, mỗi góc phố, mỗi con đường Hà Nội trong ký ức của ai đó chỉ là một địa danh, nhưng với tôi, đó là nơi lưu giữ cảm xúc, kỷ niệm thân thương. Hà Nội qua những trang tản văn của tôi trải dài bốn mùa thương nhớ. Mùa nào Hà Nội cũng đẹp với một phong vị riêng có, khiến những trái tim yêu mảnh đất Hà Thành chưa xa đã nhớ.

Năm 2023 in dấu mốc đặc biệt quan trọng trong đời viết của tôi. Cuốn tản văn với tiêu đề “Hà Nội chưa xa đã nhớ” của Vy Anh do Nhà xuất bản Quân đội xuất bản đã lan tỏa rộng rãi trong cộng đồng yêu văn chương. Phải nói rằng, đây là hạnh duyên tuyệt vời tôi nhận được. Giờ đây, viết những dòng này, tôi vẫn còn vẹn nguyên cảm xúc vui sướng, lâng lâng xúc động khi nâng trên tay “đứa con tinh thần” của riêng mình. Tôi thầm cảm ơn người thân, những bạn đọc gần xa, đồng nghiệp, bạn bè đã khích lệ, hết lòng ủng hộ tôi trong việc xuất bản sách.

Với một người viết như tôi, tình cảm thương mến của bạn đọc chính là món quà trân quý. Không ít bạn đọc thân thiết theo dõi bài viết của tôi từ ngày đầu tiên xuất hiện trên văn đàn. Mỗi lần bài viết của tôi xuất hiện trong các hội nhóm văn chương, bạn hữu gần xa luôn dành những lời động viên, khích lệ, góp ý thật chân tình.

Thật xúc động khi có bạn đọc nhận xét: “Anh thích đọc các bài viết của em bởi trong đó luôn được gửi gắm thông điệp nhân văn khiến người đọc có cái nhìn lạc quan về cuộc đời”. Còn nhiều lắm những bạn đọc có cùng sự đồng cảm với tôi qua từng trang tản văn. Tôi, một người viết, xin cảm ơn những ân tình trân quý của các bạn.

Bạn đọc đặc biệt nhất với tôi chính là cha mẹ của mình. Bên chén trà, bố tôi chậm rãi góp ý những câu từ cần sửa trong bài viết. Còn mẹ của tôi chính là “nguồn tư liệu” để tôi viết về các món ngon Hà thành với những “bí quyết” đặc biệt. Khi mang cuốn sách “Hà Nội chưa xa đã nhớ” về tặng cha mẹ, tôi cảm nhận được sự vui sướng, tự hào của ông bà khi nhận tác phẩm tản văn đầu tay của con gái.

Đời làm báo cho tôi đi qua nhiều thăng trầm cảm xúc. Nhưng, dẫu thời gian trôi, tôi vẫn mãi ghi nhớ ân tình của những người thầy trong nghiệp viết và các đồng nghiệp tại Pháp luật và Xã hội đã khích lệ tôi ươm mầm từng trang tản văn theo năm tháng. Và trên hết, tôi luôn biết ơn những hạnh duyên tốt đẹp trong đời đã đưa tôi đến với văn chương.

Vy Anh
Pháp luật và Xã hội

Mở Zalo, bấm quét QR để quét và xem trên điện thoại

Tin mới hơn
Tin đã đăng
Xem thêm»

Mời bạn quét mã QR để theo dõi Pháp luật và Xã hội trên nền tảng Zalo

Mời bạn quét mã QR để theo dõi phapluatxahoi.kinhtedothi.vn
X
Phiên bản di động