“Hà Nội chưa xa đã nhớ” - góc nhìn riêng về mảnh đất Hà thành
Theo dõi Pháp luật & Xã hội trênĐã có rất nhiều người viết về Hà Nội. Đã có những người một đời chỉ viết về Hà Nội với những công trình nghiên cứu về lịch sử, văn hóa, con người và cuộc sống của Hà Nội. Nhưng vùng đất Kẻ Chợ này vẫn còn tiềm ẩn biết bao nhiêu điều, bao nhiêu trầm tích chưa thể khai thác hết.
Nhà báo Vy Anh sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Mảnh đất Hà thành đã làm đầy chị từ những bước chân lẫm chẫm đến trường mẫu giáo cho đến bây giờ, trở thành một biên tập viên của báo Kinh tế & Đô thị. Chị viết về Hà Nội theo cách riêng, bằng trải nghiệm qua năm tháng đời người và những thăng trầm cuộc sống của một Hà Nội ngàn năm văn vật. Chị đã trải lòng mình qua một góc nhìn riêng về Hà Nội, một góc nhìn của “thiếu nữ Hà Thành” đầy nữ tính và hào hoa, thanh lịch.
Tập tản văn “Hà Nội chưa xa đã nhớ” là những trải nghiệm đong đầy cảm xúc qua những mùa hoa trái đưa hương, những hàng cây góc phố, những món ngon truyền thống rất riêng hương vị Hà Thành. Trong lời giới thiệu cho tập sách này, nhà văn Ma Văn Kháng đã nhận xét: “… tất cả những gì nhỏ nhặt nhất, như một mùa cây thay lá, một sắc hoa, một tiếng chim, một ngọn gió, một làn hương… cũng có thể trở thành đối tượng để cô níu lấy, khám phá và ngạc nhiên, giúp cô bày tỏ tình yêu dạt dào, sâu xa với Hà Nội của mình”.
Vy Anh viết về các mùa của Hà Nội thật sinh động, thân thương và lãng mạn. Mỗi mùa của đất trời cũng là một mùa hoa của Hà Nội. Tháng giêng hoa đào hoa quất, tháng hai hoa xoan, tháng ba hoa gạo, tháng tư hoa loa kèn…. Hoa bừng trên những hàng cây, hoa trôi trên những con đường. Đặc biệt, Hà Nội có một mùa thu rất riêng, rất khác với những mùa thu nơi khác, dù có thể cái nơi khác ấy chỉ là ngay bên Hà Nội. Vy Anh đã viết về mùa thu Hà Nội qua cảm nhận của riêng mình: “…Hương mùa thu lạ lắm, phảng phất hương cốm non ngọt ngào, hương thị vàng thơm cổ tích, hương hoa sữa nồng nàn… tất cả hòa quyện như xa như gần, thật đầy mà thật mỏng, đậm đặc mà nhẹ nhàng níu bước chân qua…”. Và để rồi khi mùa đã đi qua thì: “Dư vị mùa thu có một chút buồn hanh hao, một chút hoài niệm, một chút nhớ thương…”. Mỗi mùa của Hà Nội là một cung bậc cảm xúc khác nhau qua tản văn của chị.
Cứ như thế, tập tản văn của Vy Anh làm nên một Hà Nội rất sâu và rất rộng, sang phái mà giản dị, thâm nghiêm mà thân thương, rộn ràng mà sâu lắng. Giọng văn nhẹ nhàng, ngôn ngữ hiền hòa dung dị như lời tâm tình, như vừa hít hà hương hoa hương cốm, như đang say đắm ngắm nhìn những gánh hàng hoa… mà thốt lên, mà thả vào trang viết. Nhạy cảm và tinh tế, dịu dàng mà thảo thơm, lời văn ấy, hồn văn ấy không khó để nhận ra tác giả những trang văn này chắc chắn là một phụ nữ Hà Nội.
Đọc hết những trang viết về hai mươi ba món ngon phong vị Hà Thành, tự nhiên tôi muốn tung cửa mà lao ra phố để hít hà, để sà vào quán bún ốc, bún dọc mùng hay phở gà phố cổ… mà nếu không thế thì cũng phải thưởng lãm một cốc chè sen, chè cốm… Tôi cũng đã nhiều năm sống ở Hà Nội nhưng có nhiều món đến bây giờ mới biết đến qua trang văn của Vy Anh.
Tôi chưa gặp Vy Anh, chỉ qua những trang chị viết tường tận đến thế này mà hình dung, chắc chắn chị là một phụ nữ Hà Nội xinh đẹp, giỏi giang, khéo tay sành việc. Tập tản văn như một cẩm nang, một món quà cho những ai đã từng sống ở Hà Nội, rồi khi xa cũng sẽ cảm thán rằng “Hà Nội chưa xa đã nhớ”.
Có một Hà Nội chưa xa đã nhớ |
Pháp luật và Xã hội
Mở Zalo, bấm quét QR để quét và xem trên điện thoại