Tranh chấp nhà đất tại số nhà 17, đường Trần Phú, phường Điện Biên, TP Thanh Hóa
Theo dõi Pháp luật & Xã hội trên
Sáng 23-11, các đơn vị chức năng liên quan đến việc cưỡng chế, thi hành bản án của Cục thi hành án Dân sự tỉnh Thanh Hóa đã tập trung lực lượng để thi hành bản án số 03/QĐCC-THA của Cục THA Dân sự tỉnh Thanh Hóa. Nhưng việc THA đã bất thành.
Bởi lẽ, dư luận người dân, đông đảo cựu chiến binh và chủ căn nhà trên là ông Nguyễn Mậu Dụy và ông Tô Đình Trưng kịch liệt phản đối việc Cục thi hành án Dân sự tỉnh Thanh Hóa đã làm sai quy định như Bộ luật Tố tụng đã quy định. Những căn cứ pháp lý mà ông Trưng và ông Dụy đưa ra là việc căn nhà có diện tích 236,5m2 trên đã được mua lại từ Cty rượu bia nước ngọt Thanh Hóa (Trực thuộc Sở Thương Mại tỉnh Thanh Hóa) vào năm 1990, có công văn về chủ trương bán nhà đất của Cty rượu bia Thanh Hóa và đơn mua, bán nhà, cùng giấy tờ liên quan đã được các cấp chính quyền địa phương chứng nhận xác thực và thanh toán đầy đủ.

Việc cưỡng chế ngôi nhà số 17, đường Trần Phú vào sáng ngày 23-11 bất thành.
Tuy nhiên, một số cơ quan tố tụng tỉnh Thanh Hóa chỉ căn cứ theo lời trình bày của ông Phan Văn Vinh, ở Khu tập thể Phan Chu Trinh, phường Điện Biên (TP Thanh Hóa) khai báo là ông Vinh đã mua căn nhà trên của bà Nguyễn Thị Tuất vào năm 1961 (khi đó là đường Trần Hưng Đạo, nay là đường Trần Phú) với số tiền 650đồng, quy theo vàng là 2,2 cây vàng. Nhưng do chiến tranh, nên giấy tờ bị thất lạc, sau khi mua thì gia đình ông Vinh lại đi sơ tán, khi quay về yêu cầu Cty rượu bia trả nhà nhưng Cty rượu bia Thanh Hóa không trả.
Ông Vinh đâm đơn phản ánh đòi lại căn nhà ở số 17, đường Trần Phú (Điện Biên). Bản án Dân sự sơ thẩm số 04/DSST ngày 30-6-2003 của TAND TP Thanh Hóa và bản án Dân sự phúc thẩm số 11/DSPT ngày 31-1-2005 của TAND tỉnh Thanh Hóa xét xử đã yêu cầu ông Dụy và ông Trưng trả lại căn nhà trên cho ông Vinh. Tại Quyết định kháng nghị số 101/2005/DS-KN của TAND Tối cao đã quyết định hủy bản án Dân sự sơ thẩm và Dân sự phúc của hai cấp xét xử vụ việc là TAND TP Thanh Hóa và TAND tỉnh Thanh Hóa.
Nhưng, TAND tỉnh Thanh Hóa vẫn “chống” lại bản án trên một cách công khai. Ngày 28-8-2008, bản án số 48/2008/DS-PT về việc “Tranh chấp kiện đòi tài sản” của TAND tỉnh Thanh Hóa vẫn giữ nguyên luận điệu cho rằng TAND Tối cao đã xử sai khi ban hành quyết định yêu cầu ông Tô Đình Trưng (người mua lại đất của ông Lê Xuân Đính) và ông Nguyễn Mậu Dụy phải trả căn nhà trên cho ông Phan Văn Vinh.
Bản án trên có hiệu lực từ ngày 28-8-2008, phía gia đình ông Nguyễn Mậu Dụy có đơn kháng nghị theo trình tự giám đốc thẩm tới TAND Tối cao và các cơ quan bản vệ pháp luật khác theo đúng quy định. Ngày 7-9-2010, VKS ND tỉnh Thanh Hóa đã có công văn số 13/VKSTH-P5 nêu rõ là ông Dụy và ông Trưng được gửi đơn đến TAND Tối cao và VKS ND Tối cao xem xét giải quyết theo trình tự giám đốc thẩm theo quy định tại Điều 288 Bộ luật tố tụng dân sự. Thời gian kháng nghị bản án được kéo dài trong vòng 3 năm kể từ ngày bản án, quyết định có hiệu lực. Nhưng, ngày 17-11-2010, tại Công văn số 03/QĐCC-THA do Chấp hành viên Nguyễn Đình Tùng (Cục thi hành án Dân sự tỉnh Thanh Hóa) đã đưa ra “tối hậu thư” về “Quyết định cưỡng chế chuyển giao quyền sử dụng đất” với nội dung yêu cầu ông Nguyễn Mậu Dụy phải di dời khỏi căn nhà số 17, đường Trần Phú, phường Điện Biên (TP Thanh Hóa) vào lúc 8 giờ, ngày 23-11-2010.
Tuy nhiên, việc cưỡng chế gặp phải sự phản kháng kịch liệt từ phía gia đình, người thân, quần chúng nhân dân và những thương bệnh binh tỉnh Thanh Hóa. Việc Thi hành án ban hành quyết định cưỡng chế có đúng quy định của pháp luật và ai là người đã chiếm đoạt số tiền mà ông Trưng và ông Dụy đã mua căn nhà trên? Khi vụ việc đang có dấu hiệu lừa đảo thì cơ quan nào sẽ bảo vệ người dân? Đó là câu hỏi mà dư luận đặt ra khi quyền, lợi ích hợp pháp của người dân đang bị xâm hại cần được bảo vệ.
Trần Đại
Pháp luật và Xã hội
Mở Zalo, bấm quét QR để quét và xem trên điện thoại






