Tâm sự của bị án trót chôn vùi tuổi thanh xuân bằng những hành vi tàn ác

Sau gần chục năm thi hành bản án chung thân, phạm nhân Nguyễn Duy Tuấn, SN 1995, trú tại huyện Lý Nhân, Hà Nam mới thấy day dứt. Bởi tuổi trẻ, không chịu học hành, để rồi Tuấn sa đà vào thói hư tật xấu ở cái tuổi chưa thành niên. Sau khi từ trại giáo dưỡng trở về, cứ nghĩ Tuấn sẽ tu tỉnh, nào ngờ, anh ta vẫn chứng nào tật ấy...
Tâm sự của bị án trót chôn vùi tuổi thanh xuân bằng những hành vi tàn ác
Phạm nhân Nguyễn Duy Tuấn bảo sẽ cố gắng cải tạo để mong ngày được xuống án có thời hạn

Cái giá phải trả

Tâm sự với chúng tôi, phạm nhân Nguyễn Duy Tuấn cho biết, tuy sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, bố mẹ vẫn cố gắng lao động để anh em Tuấn có tiền ăn học. Nhưng đáp lại những nỗ lực cố gắng của cha mẹ, Tuấn lại ngỗ ngược. Không những học kém, Tuấn còn luôn nghịch ngợm, gây sự đánh nhau trong lớp, thậm chí trong trường. Để rồi, 5/2009, Tuấn bị đưa vào trường giáo dưỡng.

Sau khi được giáo dục trong trại giáo dưỡng, Tuấn đã có dự định sau khi về sẽ học nghề lái xe, để làm lại cuộc đời. Thế nhưng, giấc mơ ấy còn dang dở, Tuấn tiếp tục phạm tội đặc biệt nghiêm trọng.

Theo tài liệu điều tra, sau khi được ra khỏi trường giáo dưỡng lần thứ hai không lâu, Tuấn lên Hà Nội sống lang thang. Sáng 4/11/2013, Tuấn đi bộ tới khu trọ của chị Phạm Thị Hạnh (SN 1995), ở phường Cổ Nhuế để tăm tia tài sản. Thoáng thấy cô gái đang ngồi bên chiếc máy tính xách tay trong phòng trọ, Tuấn giả vờ hỏi mượn chị Hạnh chiếc sạc pin điện thoại để cô gái mở cửa rồi nhân cơ hội khu trọ vắng người, chồm đến túm lấy cô gái, đè nạn nhân xuống giường bóp cổ. Mặc dù bất ngờ nhưng giữa ranh giới cái sống và cái chết mong manh, chị Hạnh đã dùng hết sức chống trả.

Chị Hạnh cố sức nhoài người chạy thoát khỏi nơi nguy hiểm, song vẫn bị Tuấn túm tay kéo lại. Vẫn với ý đồ phải giết chết cô gái bằng được, Tuấn tiếp tục vòng tay kẹp cổ nạn nhân. Để chắc ăn, Tuấn còn vơ luôn chiếc dây cặp chuyên đựng máy tính xách tay của chị Hạnh quàng vào cổ nạn nhân, rồi cứ thế siết mạnh cho tới khi cô gái bất tỉnh. Tưởng nạn nhân đã chết, tên cướp tháo chiếc lắc bạc và lấy chiếc máy tính xách tay của nạn nhân trốn khỏi hiện trường. Trước khi “biến”, hắn còn bình tĩnh lấy ghế chèn và móc cửa phòng trọ chị Hạnh lại… Rất may là bị hại chỉ bị ngất lịm nên khi tỉnh dậy đã gọi điện cho người thân đến giúp đỡ.

Hai hôm sau, Tuấn vẫy xe taxi hãng Huy Hoàng, do anh Nguyễn Hoài Việt điều khiển, yêu cầu chở từ Cổ Nhuế sang phường Thạch Bàn, quận Long Biên thăm bạn. Không gặp bạn, tiền trong túi cũng không có để thanh toán, Tuấn đã mượn điện thoại của lái xe, gọi và hẹn gặp Đỗ Trung Thành trước một cổng trường học ở phường Cổ Nhuế. Tại đây, tên cướp vờ xuống hỏi mượn tiền của bạn để trả cước taxi rồi lợi dụng lúc anh Việt mất cảnh giác, vớ chai nước ngọt ở quán nước vỉa hè đập túi bụi vào đầu người lái taxi. Nhân lúc anh này sợ hãi, Tuấn vào xe lục lọi lấy đi 3,5 triệu đồng cùng chiếc máy tính bảng của anh Việt rồi bỏ chạy nhưng cuối cùng vẫn sa lưới pháp luật.

Mong ngày được xuống án

Lần bị bắt này, Nguyễn Duy Tuấn đối diện với bản án không hẹn ngày về với các tội “Giết người, Cướp tài sản”. Về trại giam Nam Hà (Bộ Công an) cải tạo Tuấn bảo rằng, anh ta giờ đây mới thấm thía và thấy tiếc cho cuộc đời mình, thấy giá trị của những ngày tháng sống tự do.

Giờ đây, sau gần chục năm thi hành bản án Chung thân, Tuấn đã phải trải qua nhiều công việc trong trại giam. Tâm sự, Tuấn chia sẻ, dù ở công việc nào, do xưa kia ở nhà gia đình cũng làm nông nghiệp và chân tay nên khi bắt tay vào những công việc mới, anh ta đều có thể thích nghi. Nhưng có điều nhiều đêm đối diện với 4 bức tường giam lạnh lẽo, Tuấn lại thấy ân hận vì chính tay đánh mất sự tự do của mình, đẩy gia đình phải mang tiếng khi có 1 đứa con đi tù và tương lai thì mù mịt.

Phạm nhân Nguyễn Duy Tuấn cho biết, nhà anh ta cũng không nhiều nhặn, chỉ có hai anh em. Dưới Tuấn còn có một cô em gái 8 tuổi và cũng may mắn là cô em gái ngoan ngoãn, chăm chỉ nên cũng là động lực an ủi phần nào cho cha mẹ Tuấn. Tuy nhiên, gần chục năm trong trại, gia đình cũng thi thoảng lên thăm và tiếp tế cho Tuấn. Nam phạm nhân bảo rằng, bố mẹ lên thăm ngày nào anh ta biết ngày ấy chứ không dám đòi hỏi nhiều.

“Giờ đây, em chỉ mong cha mẹ giữ gìn sức khỏe và tha thứ cho đứa con bất hiếu này. Để em có động lực, phấn đấu cải tạo và mong với những thành tích có được trong trại giam, em sẽ nhanh được xuống án có thời hạn. Có như vậy, ngày về của em mới có thể ngắn lại được...”, phạm nhân Nguyễn Duy Tuấn chia sẻ.

Nguyễn Vũ - Hà My

Bản quyền thuộc về "Pháp Luật và Xã hội - Chuyên trang của Báo Kinh tế & Đô thị", chỉ được dẫn nguồn khi có thỏa thuận bằng văn bản.